Ân Ngọc Dao thấy Bùi Vân Thánh trắng trợn táo bạo ngắt lời anh ấy, nhịn không được mím môi cười.
Yến Minh Hi thấy Ân Ngọc Dao cười, còn tưởng rằng cô không tin, lập tức nhấn mạnh: “Thật đó, thịt mà mẹ nuôi cô mang đến thật sự rất ngon, cho dù ở trong tiệm lẩu thì cũng là thịt loại ngon đó.”
Bùi Vân Thánh lập tức gắp một ít thịt nhúng lẩu cho anh ấy tiếp: “Cậu thích thì cứ ăn nhiều vào.
“Cậu như thế mới đúng chứ.” Yến Minh Hi bình luận: “Ngọc Dao cắt nhiều thịt như thế rõ ràng là muốn mời hai chúng ta cùng nhau ăn, sao cậu lại có thể không gọi tôi chứ? Chúng ta có còn là anh em hay không, nếu như hôm nay tôi không ăn được bữa thịt này, cậu có biết tôi sẽ đau lòng đến cỡ nào không hả?”
Bùi Vân Thánh cười mắng: “Dựa vào cái mũi chó của cậu, lúc còn nhỏ nhà người làm thịt hầm nồi xương sườn cậu đều sẽ ngửi được chạy đến, tôi cũng không tin là cậu không ngửi được mùi lẩu này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây