Ân Ngọc Dao chọn toàn những nguyên vật liệu ở Đông Bắc có, còn mấy thứ khác như cải thìa xanh mướt ở đất trồng rau phía sau thì cô không dám đụng vào chút nào.
Tuy rằng có ít đồ chay ăn kèm, nhưng mà thịt nhiều, hai miếng thịt dê thịt bò kia mỗi miếng đều cỡ ba cân, cắt ra bốn người cũng ăn không hết.
Đây mà cái lẩu đầu tiên trong mùa đông này, lại còn ở vùng hoang dã phương Bắc khổ cực lạnh lẽo này nữa, Ân Ngọc Dao chỉ cần nghĩ đến cảnh tối nay sẽ ngồi vây quanh bếp lò nóng hổi nhúng thịt ăn lẩu là lập tức cảm thấy vô cùng nhiệt tình.
Quăng thịt dê thịt bò ra bên ngoài đông lạnh mấy tiếng cũng được rồi, vừa lúc xách về cắt. Tuy rằng trong nhà ăn của Ân Ngọc Dao có đầy đủ thớt và dao phay, nhưng vì để giả vờ cho trọn bộ, cô vẫn đi đến văn phòng của bí thư Mã, mượn dao thớt của ông ấy.
Bởi vì mỗi năm đều sẽ có thêm thanh niên trí thức mới gia nhập, nhất là lần trước còn xây thêm hai cái nhà ăn mới, cho nên bí thư Mã mua sắm luôn năm bộ dùng cụ cho nhà bếp. Ông ấy trực tiếp cầm một con dao và thớt mới ra cho Ân Ngọc Dao mượn, biết sau này cô sẽ dùng càng nhiều thời gian ở trong phòng sáng tác, không thể nào đến nhà ăn ăn cơm đúng giờ được, cho nên bảo cô cứ cầm lấy mà dùng, chờ chừng nào về thì trả lại cho ông ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây