“Em thích ăn món này đến thế sao?” Bùi Vân Thánh cười cầm lấy nồi, đổ nước vào rồi đặt lên bếp lò, sau đó quay người lại nắm lấy tay Ân Ngọc Dao nói: “Chờ lần diễn tập quốc phòng này kết thúc thì chắc cũng sắp đến mùa thu, đến lúc đó được nghỉ phép anh chạy về nhà, mua một trăm cân cua, làm thành mỡ cua hết cho em.”
Ân Ngọc Dao nhướng mày nhìn anh cười hỏi: “Anh tự làm sao?”
“Đúng vậy, anh làm hết.” Bùi Vân Thánh cúi đầu nhìn Ân Ngọc Dao, bàn tay còn lại cũng nắm lấy tay cô nói: “Chờ diễn tập xong rồi, anh phải về bộ đội, có lẽ mấy tháng mới có thể gặp nhau một lần, anh muốn mỗi lần em ăn mỡ cua đều có thể nhớ đến anh.”
Ân Ngọc Dao cười trêu chọc anh: “Anh đang định bảo mỡ cua tìm cảm giác tồn tại với em thay cho anh hả?”
“Không chỉ mỡ cua.” Bùi Vân Thánh ngẫm lại mấy món ăn ngon mà Ân Ngọc Dao thích, hứa hẹn: “Đến lúc đó anh sẽ gửi đủ loại thức ăn ngon đến cho em, để em không thể nào quên được anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây