Mang Bảo Tàng Niên Đại Xuyên Về Thập Niên 70

Chương 347:

Chương Trước Chương Tiếp

Ân Ngọc Dao thở dài, an ủi cậu bé: “Em ở chỗ này thì chị cũng có thể chăm sóc cho em; em ở nhà mẹ nuôi, chị có rảnh cũng có thể đến thăm em bất cứ lúc nào, không cần phải khó xử.”

“Không có gì khó xử cả.” Ân Ngọc Lỗi cười thật tươi nhìn về phía chị: “Chờ em nghỉ, em và cha nuôi mẹ nuôi sẽ đến tìm chị chơi.”

Nếu Ân Ngọc Lỗi đã quyết định ý kiến, Ân Ngọc Dao cũng không hề khuyên nhủ nữa, chỉ nói là sẽ sửa soạn quần áo của Ân Ngọc Lỗi, chờ bọn họ quay về thì sẽ mang theo chung luôn.

Hai đứa nhỏ muốn ở lại chỗ này chơi, Trần Thục Hoa và Vương Quốc Khánh dự định đi dạo ở xung quanh, hai người đều bảo Ân Ngọc Dao đi về làm việc, đừng ở lại đây với bọn họ chậm trễ thời gian, chờ có chuyện gì thì chờ buổi tối đi ngủ lại nói chuyện.

Ân Ngọc Dao cũng muốn quay về viện bảo tàng sửa soạn quần áo cả năm cho Ân Ngọc Lỗi, cho nên cũng quay về đi làm.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 25%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)