Mang Bảo Tàng Niên Đại Xuyên Về Thập Niên 70

Chương 345:

Chương Trước Chương Tiếp

Bánh nướng nhiều nhất cũng chỉ làm cho không đói bụng mà thôi, nhưng trời lạnh ăn đồ ăn khô khốc như thế cũng chẳng dễ chịu gì.

Ân Ngọc Dao vỗ đầu hai đứa nhỏ, cười tủm tỉm hỏi: “Chị nấu mì cho hai đứa ăn có chịu không?”

“Dạ được!” Ân Ngọc Lỗi biết chỗ của chị không có quá nhiều đồ ngon, nịnh nọt chị gái trước: “Chị nấu mì nước trong là ngon nhất trên đời.”

Ân Ngọc Dao bảo hai đứa nhỏ cởi giày đi lên giường đất sưởi ấm, Ân Ngọc Dao đổ ước trong bình thủy vào nồi. Nước vốn dĩ là nước nóng, đổ vào nồi không bao lâu đã sôi, Ân Ngọc Dao bỏ một đống mì sợi vào trong nồi, lại lấy hộp cơm, cà mên và chén trong tủ ra, cũng đủ cho bốn người dùng.

Xách cái bàn giường đất mà Bùi Vân Thánh mang đến lên, múc mì sợi nóng hổi ra ngoài, Ân Ngọc Dao lại mở ngăn tủ lấy ra bảo bối của mình: Mỡ cua đã ăn hơn nửa bình và một bình tương thịt đầy ụ.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 25%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)