Hắc Hà không giàu có như ở Sơn Bắc, giá cả mà người bán hàng nói ra cũng rất thực tế: “Cô dùng phiếu điểm tâm một cân, trả tôi phiếu gạo cả nước một cân là được.”
Ân Ngọc Dao lấy phiếu gạo cả nước ba cân ra đưa cho cô ấy, lại thêm một đồng tiền: “Làm phiền cho tôi ba cân điểm tâm.”
Người bán hàng cố ý nhịn cười, nhanh chóng lấy tiền, thối lại cho Ân Ngọc Dao một xu, sau đó gói thành từng phần một cân, đưa cho Ân Ngọc Dao ba gói bánh.
Ân Ngọc Dao xách túi lưới mà cô mang đến, bỏ hai gói bánh vào túi, gói còn lại mở ra cầm trong tay chạy đi tìm hai vị doanh trưởng vì thân phận mà chỉ có thể giả vờ như tai bị điếc kia.
“Nóng hổi mới ra nồi, tranh thủ nếm thử lúc còn nóng đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây