Tuy rằng đường đến thành phố đều bị tuyết đọng bao phủ, nhưng bởi vì rất ít xe qua lại nên đường cũng không quá trơn trượt, không tính là khó chạy. Ở kiếp trước Ân Ngọc Dao còn từng chạy qua con đường khó khăn hơn thế này nhiều, chỉ là tính năng của chiếc xe này kém quá xa xe của tương lai.
Ngay từ đầu Yến Minh Hi còn có chút hồi hộp, anh ấy ôm chặt lấy chỗ tựa lưng của ghế Bùi Vân Thánh không dám buông tay, nhưng mà nhìn thấy Ân Ngọc Dao đổi số tay và khống chế chân côn thành thạo vô cùng, cũng dần dần thả lỏng lại.
“Ngọc Dao, kỹ thuật lái xe của cô cũng được đó chứ.” Yến Minh Hi cười vui vẻ hớn hở hỏi: “Đây là lần thứ mấy cô lái xe đó?”
Ân Ngọc Dao: “Từ sau khi lấy được giấy phép lái xe thì đây là lần đầu tiên tôi lái.”
Yến Minh Hi: “...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây