Tương thịt này là do Ân Ngọc Dao làm tại nhà, để nguội sau đó lại bỏ vào bình đựng đồ hộp, lại đặt bình đồ hộp trong thau nước đá, làm dầu ở bên trong hơi đọng lại mới bỏ vào trong viện bảo tàng cất giữ. Tương thịt vừa có thể ăn với cơm cũng có thể làm đồ trộn, dùng mỡ heo và thịt ba chỉ cắt hạt lựu xào, cũng có thể cung cấp không ít chất béo.
Bình đựng đồ hộp rất lớn, cắm muỗng vào rồi múc ra một muỗng đầy mang theo đầy dầu và tương đổ lên mì, bởi vì Ân Ngọc Dao nói muốn ăn bao nhiêu thì cứ ăn, cho nên Yến Minh Hi cũng không khách sáo, trực tiếp múc năm muỗng, trộn đều một đống mì.
Mới ăn đũa đầu tiên đã nhai trúng hai miếng thịt cắt hạt lưu, lại kèm thêm mùi thơm của mì và và mùi tương hòa lẫn vào nhau, làm Yến Minh Hi bắt đầu cảm thấy nhớ quê nhà: “Mùi vị này thơm thật đó, làm tôi có hơi nhớ mì trộn tương ở nhà tôi rồi. Ngọc Dao, Vân Thánh làm tương ăn cũng ngon lắm đó, chờ sau này có cơ hội lại bảo cậu ấy làm cho tôi ăn.”
Bùi Vân Thánh liếc mắt nhìn anh ấy nói: “Tôi với cậu có quan hệ gì đâu chứ, nếu tôi có làm thì cũng chỉ làm cho Ngọc Dao ăn thôi, cậu muốn ngửi mùi cũng ngửi không được.”
Yến Minh Hi hừ lạnh, bình luận: “Đồ keo kiệt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây