Thẩm Xuân Mai cắn đứt chỉ, lại tiếp tục nói: “Tính ra thì hai doanh trưởng cũng đã đến đây hơn nửa tháng rồi, trước kia Vu Yến Tú nói doanh trưởng Bùi cười sẽ còn đẹp trai hơn lúc không cười rất nhiều, tôi lại không tin, anh ấy không cười đã đẹp trai đến thế rồi, nếu cười thì còn đẹp hơn nữa sao? Kết quả có một lần trên đường đi tôi nhìn thấy doanh trưởng Bùi cười, thật sự là, nói không sai chút nào cả. Đáng tiếc người ta phải ở bên cạnh đồng chí Ân thì mới cười, những người khác đều không có phúc như thế. Tôi cảm thấy có một vài đồng chí nên tỉnh táo lại đi, đừng có rảnh rỗi sinh nông nỗi suy nghĩ lung tung, cũng phải xem xem người ta có cần mình giúp đỡ không nữa chứ.”
Thường Nhạc Ngữ tức giận quay đầu trừng mắt nhìn ngược lại: “Thẩm Xuân Mai, cô đừng có suốt ngày mỉa mai người khác như thế.”
“Tôi có mỉa mai ai hả? Làm gì có chứ!” Thẩm Xuân Mai cười vô cùng vui vẻ: “Cô không phục thì cứ đi tìm doanh trưởng phân xử đi.”
Thường Nhạc Ngữ bị nghẹn họng, cô ta hít một hơi thật sâu, cố gắng làm bản thân bình tĩnh lại, sau đó mới chậm rãi nói: “Tôi không quan tâm chuyện doanh trưởng Bùi có đẹp trai hay không, chỉ là cảm thấy người ta đến đây huấn luyện cho chúng ta, chúng ta cũng nên chủ động làm việc giúp đỡ người ta một chút. Nhưng mà còn cô, suốt ngày cứ nhìn chằm chằm vào mặt của người ta, cô có ý đồ gì với người ta à?”
“Tôi không có suy nghĩ trèo cao kia đâu.” Thẩm Xuân Mai gấp cái áo mới vừa may xong, cười hì hì tuyên bố một tin tức khủng: “Tôi đã có bạn trai rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây