Bùi Vân Thánh nhìn anh ấy, cạn lời nói: “Hỏi đường thôi mà đã coi như là quen biết rồi à.”
“Đương nhiên là biết rồi, tôi biết cô ấy tên gì.” Yến Minh Hi trợn trắng mắt liếc nhìn anh, lại nói chuyện với Ân Ngọc Dao: “Cái tên Bùi Vân Thánh này mà huấn luyện lên thì đến cha mẹ cũng không nhận, không có dễ nói chuyện như bây giờ đâu, cô đi vào doanh của cậu ấy coi như vào ổ sói. Chờ sau này nếu cô không xin nghỉ được thì cứ nói với tôi, tôi lại đi năn nỉ giúp cô.”
Bùi Vân Thánh lại liếc nhìn Yến Minh Hi, ánh mắt dần dần trở nên khác thường.
Ân Ngọc Dao nghẹn cười gật đầu nói: “Cảm ơn doanh trưởng Yến. Nếu như anh ấy không cho tôi nghỉ, tôi sẽ dọn đến doanh của anh đi huấn luyện.”
“Cũng đúng, dù sao thì cô cũng không nằm trong đội ngũ nào mà, ở đâu cũng giống nhau thôi.” Yến Minh Hi chỉnh lại nón, cười ha hả nói: “Chúng ta ở kế bên nhau, có chuyện gì đồng chí Ân cứ việc tìm tôi là được, tôi...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây