“Con bảo đảm sẽ không đói đến sinh bệnh.” Ân Ngọc Dao lập tức cam đoan: “Buổi trưa con ăn nhiều, hiện tại còn không đói bụng, con chỉ là không muốn lãng phí lương thực mà thôi.”
Bác gãi nhìn cô, cảm thấy cô khá lạ mặt, suy nghĩ rồi lại bổ sung: “Cơm hạt cao lương không cần phiếu cơm.”
Trong lòng Ân Ngọc Dao vô cùng ấm áp, vội vàng nói cảm ơn, liên tục bảo đảm cô thật sự không đói bụng.
Bác gái thấy thế cuối cùng cũng không nói thêm gì nữa, nhưng mà lúc múc đồ ăn thì lại cố ý thêm không ít khoai tây, sợ cô thật sự làm bản thân đói đến sinh bệnh.”
“Hai phần đồ ăn hai xu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây