“Trưa nay chị ăn cơm muộn, buổi chiều lúc ở trên xe lửa còn ăn một củ khoai lang nướng rất to, hiện tại còn chưa đến năm giờ, chị còn chưa thấy đói bụng.”
Cải trắng không có quá nhiều dầu cũng không có thịt, cứ như vậy mà hầm, chỉ là người ở nông trường phải làm việc liên tục, khẩu vị đều quen ăn mặn để bổ sung lượng muối, cho nên Ân Ngọc Dao cảm thấy đồ ăn có hơi mặn một chút.
Khoai tây cũng giống như thế, nhưng mà khoai tây ở chỗ này mềm hơn loại bình thường cô hay ăn, chỉ cần bỏ vào miệng đè nhẹ là có cảm giác giống như khoai tây nghiền, ăn ngon nằm ngoài dự đoán
Ân Ngọc Dao ăn khoai tây một lúc mới kẹp bánh bột ngô lên cắn thử một miếng, bánh bột ngô này cũng giống như bánh cô từng ăn ở trong thôn, bột ngô mới được nghiền một lần, là loại bột thô cứng nhất, có hơi nghẹn, nhưng lại khá chắc bụng.
Ân Ngọc Dao vốn dĩ đã không đói bụng, hơn nữa bánh bột ngô lại quá khô khốc, cô cắn một miếng rồi không ăn nữa, ăn hơn một nửa khoai tây rồi đậy nắp hộp cơm lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây