Ân Ngọc Dao đi đến cửa sổ muốn nhìn ra bên ngoài, sau đó mới phát hiện cửa sổ nơi này dù là bên trong hay bên ngoài thì đều bị vải nhựa đóng đinh lại, chỉ có thể có một ít ánh sáng chiếu vào, nhưng lại không thể nhìn thấy rõ bên ngoài.
Trong ngoài đều nhìn không rõ lắm, vậy thì không có gì tốt hơn, cũng tiện cho cô có thể đi vào viện bảo tàng.
Ân Ngọc Dao khóa cửa phòng lại, vừa cởi áo khoác quân đội ra vừa nhìn quanh phòng ở. Bởi vì đây là “ký túc xá dành cho tám người”, cho nên diện tích phòng rất lớn, khu vực dựa tường và sát mép giường đều có một loạt giường sưởi, trên giường đất còn có tủ đầu giường, có thể bỏ đệm chăn vào.
Khu vực sát tường giữa hai cái giường đất lớn bày một cái bàn và ghế dựa, cũng không biết là phòng nào đều có hay chỉ cung cấp riêng cho cô, bên cạnh bàn có tủ quần áo, mở ra xem thì bên trong được ngăn cách thành tám ngăn, có thể để một ít quần áo được gấp gọn, vừa nhìn là biết ngay phòng nào cũng sẽ có.
Phùng Hỉ Lai và Chu Hạo đặt ba cái rương và xe đạp mà Ân Ngọc Dao mang đến vào trong phòng này, trên rương đều có ổ khóa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây