Ân Ngọc Dao có chút xấu hổ nói: “Tôi đến đây đã thêm phiền phức cho mọi người rồi.”
“Cũng không có gì phiền phức hay không, đều là công việc do lãnh đạo phân công xuống thôi mà.”
Thường Nhạc Ngữ chỉ vào một loạt phòng được xây riêng ở cách đó chừng mười mét nói: “Bên kia là nhà vệ sinh.”
Lại chỉ sang một chỗ kiến trúc đơn độc lại rất lớn nói: “Nơi đó là nhà tắm, bên trong còn có cả chỗ để cắt tóc, mỗi tuần thứ hai và thứ sáu sẽ cho con gái dùng, thứ ba thứ năm cho con trai, những lúc khác đều sẽ đóng cửa.”
“Ngoài ra thì không còn có gì nữa rồi.” Thường Nhạc Ngữ nói: “Cô muốn mua gì thì đều phải lên trấn trên, bình thường thanh niên trí thức đều không có thời gian rảnh rỗi để tự đi, đều là người nào rảnh thì người đó đi mua giúp.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây