Vương Hiểu Tuệ không vui bĩu môi nói: “Anh không thể đi học chung với em giống như lúc trước sao?”
Ân Ngọc Lỗi mím môi, vô cùng kiên định lắc đầu: “Anh sẽ nhớ chị.”
Vương Hiểu Tuệ lập tức ủ rũ.
Vương Quốc Khánh đi vào trong phòng bếp bận rộn một lúc lâu, nấu sáu món ăn. Nhưng mà mùa đông ở Đông Bắc cũng không có rau củ quả gì, cũng chỉ có cải trắng, khoai tây, cà rốt có thể ăn. Cũng may hiện tại đang trong lúc ăn tết, hàng tết còn rất đầy đủ, có xương ống, thịt ba chỉ, còn có cá kiếm, không đến mức bày cả bàn toàn là thức ăn chay.
Hai chị Ân Ngọc Dao đến làm cho gia đình nhỏ này lập tức trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều, Vương Quốc Khánh còn mang rượu ra, vừa rót rượu vừa nói: “Hôm ăn tết mẹ nuôi của con còn liên tục nhắc đến con, nói là nếu có thể ăn tết với hai đứa thì không biết sẽ náo nhiệt đến mức nào.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây