Ân Ngọc Dao cũng cười, vẫy tay với Bùi Vân Thánh nói: “Tôi phải đi vào rồi, tạm biệt.”
“Ừm, để tôi đưa cô vào đi, có rất nhiều chen chúc vào trạm, cô xách theo bao lớn bao nhỏ cũng không tiện.” Bùi Vân Thánh nhanh chóng cầm túi lưới lại, có chút rầu rĩ vì anh đã đưa quá sớm, làm cô phải xách từ nãy đến giờ, biết trước thì anh đã đợi vào đến trạm lại tặng rồi.
Ân Ngọc Dao nhìn đồng hồ treo trong ga xe lửa, cũng không có thời gian khách sáo với anh, vội vàng đi theo sau Bùi Vân Thánh đi vào ga xe lửa.
Bùi Vân Thánh thường xuyên đi làm nhiệm vụ hoặc là thăm người thân, nên đã khá quen thuộc với việc đi xe lửa. Anh không chỉ đưa Ân Ngọc Dao vào trạm mà còn trực tiếp đưa cô lên xe lửa luôn.
Đặt túi lưới mà anh tặng cho Ân Ngọc Dao ở trên bàn, lại để ba lô to lên kệ để hành lý, sau đó Bùi Vân Thánh mới hơi điều chỉnh lại quần áo của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây