Lúc này thì Lưu Kiến Quốc đã nói chuyện với cô gái ngồi ở bên còn lại. Hình như hàng ghế số tám của bọn họ đều là người mới, tuổi tác đều không quá lớn, nhìn sơ qua thì đều là khoảng hai ba mươi tuổi, trông cứ như là giới sáng tác truyện tranh này đã có người kế tục rồi.
Người ngồi ở bên còn lại của Ân Ngọc Dao cũng là một thanh niên chừng hơn hai mươi tuổi, nhưng mà anh chàng này chững chạc hơn Lưu Kiến Quốc rất nhiều, thấy Ân Ngọc Dao nhìn qua còn hơi gật đầu tự giới thiệu: “Tôi là Chu Gia Lâm thuộc nhà xuất bản Hải Đông.”
“Tôi là Ân Ngọc Dao của nhà xuất bản Sơn Bắc.”
Hai người nhìn nhau gật đầu cười, coi như là giới thiệu xong, Lưu Kiến Quốc ở bên cạnh nghe được hai người nói chuyện cũng nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua, trong lòng có hơi bực bội khó chịu.
Không bao lâu sau cuộc họp đã chính thức bắt đầu. Tương tự như rất nhiều cuộc họp ở tương lai, nội dung mở màn không liên quan gì nhiều đến chủ để huấn luyện. Nhưng mà ở thời đại này, Ân Ngọc Dao cũng không dám làm chuyện riêng gì hết, chỉ lộ ra gương mặt không có biểu cảm vô cùng nghiêm túc, thật ra ánh mắt lại mơ màng, yên lặng đọc thuộc lòng nội dung thi bằng lái trong lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây