“Cô là đồng chí muốn mua máy ảnh sao?” Ông cụ ngồi xuống ghế ở bên cạnh, không đưa máy ảnh sang mà lại hỏi trước một vấn đề: “Cô làm nghề gì thế? Cô mua máy ảnh là để phục vụ cho công việc hay chỉ đơn thuần là thích chụp ảnh thôi.”
Người đàn ông kia sốt ruột dậm chân, nhịn không được khuyên nhủ: “Cha, cô ấy mua chúng ta bán, đưa tiền là được rồi, chúng ta cần gì phải lo đến chuyện cô ấy chụp cho mình hay là chụp cho người khác chứ?”
Ông cụ không thèm để ý đến con trai, chỉ tiếp tục cố chấp nhìn Ân Ngọc Dao, hình như nhất định phải nghe được câu trả lời.
Lúc nãy Ân Ngọc Dao đã nghe được đôi câu vài lời hai cha con bọn họ nói chuyện với nhau, cũng có chút tò mò về ông cụ cũng không quá lớn tuổi này, lập tức nói thẳng: “Tôi là họa sĩ vẽ truyện tranh, tác phẩm tiếp theo của tôi yêu cầu tôi phải đến vùng hoang dã phương Bắc để sưu tầm phong tục, cho nên mới muốn mua một cái máy ảnh để chụp lại khung cảnh.”
Ông cụ và con của ông ấy đều đồng loạt nhìn về phía Ân Ngọc Dao, chỉ là một người thì bất ngờ vui vẻ, người còn lại thì có chút nghi ngờ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây