Bùi Vân Thánh cầm lấy sách nhìn nhìn, lại lật sang mấy trang sách phía sau, ngẩng đầu hỏi Ân Ngọc Dao: “Phần nội dung này khá nhiều, cô ngồi đối diện tôi sẽ nhìn không rõ lắm, nếu cô không ngại thì có thể sang giường tôi ngồi, như vậy lúc tôi vẽ cô cũng sẽ nhìn thấy rõ hơn.
Ân Ngọc Dao gật đầu, Bùi Vân Thánh lập tức xê dịch gối xuống cuối giường, anh thì ngồi nhích vào bên trong, chưa lại một nửa cái bàn trống cho Ân Ngọc Dao, vừa viết vừa giảng, thỉnh thoảng còn vẽ thêm vài bức tranh. Nói xong vấn đề này Bùi Vân Thánh cũng không dừng lại, tiếp tục giảng tiếp nội dung phía sau, mãi đến khi trời tối đi hai người mới lấy lại tinh thần.
Bùi Vân Thánh cầm lấy bình nước quân dụng, mở nắp ra định uống, mới phát hiện không biết anh đã uống hết nước bên trong từ lúc nào rồi.
Ân Ngọc Dao mở túi lấy hai quả quýt đưa sang, vừa cảm ơn vừa nói: “Tối nay tôi mời anh một bữa, nghe nói đầu bếp của toa ăn nấu ăn khá ngon.”
Bùi Vân Thánh ho khan nói: “Cũng không cần khách sáo như thế, nếu cô muốn cảm ơn thì có thể viết lại công thức cách làm món thịt thăn chua ngọt mà cô nấu lần trước cho tôi không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây