Hiện tại học lái xe cũng là như thế, chỉ dựa vào việc quan sát vài lần lại nghe ông ấy nói hai lần là đã có thể lái xe, có lẽ cô thật sự chính là thiên tài trong truyền thuyết.
Lý Thu Sinh nghĩ như thế, cảm thấy tâm lý trong lòng cân bằng hơn rất nhiều.
Vương Đức Phúc nhìn Ân Ngọc Dao, nhịn không được gật đầu nói: “Ngay từ đầu tôi cũng chỉ định để cô thử xem sao, nhưng mà dựa theo tiến độ này, thi thực hành có lẽ sẽ không có vấn đề gì, còn kiến thức lý thuyết thì cũng chỉ có thể dựa vào cô tự học thôi.”
Ông ấy nói xong đưa cho Ân Ngọc Dao một tờ thời khóa biểu nói: “Từ sáu giờ đến tám giờ tối mỗi ngày trong phòng họp ở lầu một sẽ có lớp học lý thuyết để thi bằng lái, chờ lát nữa tôi sẽ báo cho chủ nhiệm Lý và nhà nghỉ, đến tám giờ cô tan học sẽ đi ra mở cửa cho cô; tám giờ sáng đến mười một giờ trưa sẽ học kỹ năng sửa xe ở kho đậu ô tô của nhà xuất bản; một giờ rưỡi đến năm giờ chiều sẽ đến sân huấn luyện tập điều khiển thực hành thực tế, sắp sửa thi đến nơi rồi, thời gian thực hành cũng được tăng thêm, cô tranh thủ đi theo luyện tập nhiều một chút.
Lý Thu Sinh nhìn đồng hồ, sắp sửa đến giờ ăn cơm rồi: “Tôi dẫn Tiểu Ân đến nhà ăn ăn cơm trước, chờ đến chiều sẽ đưa cô ấy đến sân huấn luyện, tối lại dẫn cô ấy đến lớp học”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây