Mang Bảo Tàng Niên Đại Xuyên Về Thập Niên 70

Chương 226:

Chương Trước Chương Tiếp

Ngoại trừ hai hộp sủi cảo, Ân Ngọc Dao còn dùng giấy dầu đóng gói hai con gà nướng, hai con này là cô đến tiệm cơm quốc doanh trong huyện đặt trước, lại vào nhà ăn lấy một miếng thịt bò ngâm tương ra gói lại cùng.

Xe lửa phải đi bốn ngày bốn đêm, có mấy món ăn này, bọn họ ở trên xe lửa cũng không quá vất vả.

Mọi người ăn sủi cảo xong lại đi về nhà của Trần Thục Hoa, đồ đạc đã dọn dẹp xong rồi, Vương Quốc Khánh cố ý tìm mười mấy cái rương đan bằng trúc, vừa nhẹ nhàng lại còn đựng được nhiều đồ. Hơn nữa mỗi cái rương đều có thể dùng nhánh trúc để khóa lại, cũng không sợ đồ đạc sẽ bị đổ ra dọc đường, bên trên còn dùng bút lông viết tên đánh dấu, có thể nói là không có bất cứ so sót gì nữa.

Nhà máy biết bọn họ có nhiều đồ cần chuyển đi, còn cố ý cho một chiếc xe vận tải nhỏ đến, bác tài hỗ trợ khiêng rương lên xe, hàng xóm đều biết gia đình Trần Thục Hoa phải dọn đi, đều ra ngoài đưa tiễn. Có người còn nhét một ít hộp đồ hộp cho bà ấy, bên trong là dưa muối do bọn họ tự ngâm, cũng có người tặng vài quả trứng luộc, cho dù ít hay nhiều thì cũng là tấm lòng của mọi người.

Ân Ngọc Dao vốn định đạp xe đạp chở theo Ân Ngọc Lỗi chạy đến ga tàu hỏa, nhưng Trần Thục Hoa lại kiên quyết không đồng ý. Hiện tại đã là tháng mười một, tuy rằng không lạnh bằng ở Đông Bắc, nhưng buổi sáng đi ra ngoài còn phải mặc áo khoác, bà ấy cũng không nỡ để hai đứa nhỏ chịu lạnh.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 25%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)