Kiếp trước Ân Ngọc Dao đã quá quen với sự chia ly, chia cách sinh tử với người nhà, tốt nghiệp cấp ba thì tạm biệt với bạn học cấp ba, tốt nghiệp đại học chia xa với bạn cùng phòng ký túc xá, xuyên đến thập niên bảy mươi chẳng khác nào chia xa với tất cả mọi người ở tương lai, cô đã khá bình thản trước quá trình ly ly hợp hợp giữa người với người.
Ân Ngọc Dao duỗi tay ôm lấy bả vai của Trần Thục Hoa, nhẹ nhàng cam đoan: “Mẹ nuôi, công việc của con khá tự do, chờ sang năm con có rảnh, con sẽ dẫn theo Ngọc Lỗi đến thăm cha mẹ.”
Trần Thục Hoa lau nước mắt gật đầu, Ân Ngọc Dao lại nhẹ nhàng hỏi: “Cha mẹ đã quyết định khi nào sẽ khởi hành chưa?”
“Sẽ không đi quá nhanh đâu, cha nuôi con nộp đơn xin được phê duyệt xong, mẹ lại nộp đơn cho đơn vị của mẹ, lại chờ bên Đông Bắc sắp xếp công việc và nhac ở cho cha mẹ xong, cha mẹ sẽ thống nhất cùng nhau khởi hành đi qua đó luôn.” Trần Thục Hoa chậm rãi nói: “Nghe nói lần này mọi người đều là dìu già dắt trẻ đi sang đó, mang theo rất nhiều đồ, cho nên đến lúc đó sẽ thống nhất sắp xếp một chiếc xe lửa luôn.”
Lúc trước khi học đại học Ân Ngọc Dao từng đi đến Đông Bắc xem băng đăng, khá hiểu biết về nhiệt độ ở bên đó, cô yên lặng suy nghĩ nói: “Phải chuẩn bị áo bông dày mới được, hiện tại Đông Bắc đã không ấm áp gì rồi, chờ phê duyệt xong lại đi thì chắc bên kia đã trở thành băng thiên tuyết địa rồi, đến đó lại mua thì sẽ không kịp, hơn nữa cũng chưa chắc mua được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây