Hai bé con lập tức chạy vào trong phòng vệ sinh dùng xà phòng thơm rửa tay thật sạch, thậm chí đến cả kẽ ngón tay đều phải rửa hai lần mới chạy ra, sau đó giơ tay dưới ánh nắng mặt trời phơi khô, chờ trên tay không còn dính nước nữa, hai bé con mới vội vàng ngồi xuống trước mâm, thử xoa tròn mấy thứ này.
Ân Ngọc Dao giao nơi này lại cho hai đứa nhỏ, bảo bọn nhỏ chừng nào xoa tròn mấy thứ này xong hết lại gọi cô. Cô thì đi vào phòng bếp, bày hết toàn bộ nguyên liệu nấu ăn cô đã chuẩn bị sẵn lên trên bàn bếp, đại đa số mọi thứ đều được cô lấy ra từ trong nhà ăn của viện bảo tàng.
Hai cái móng heo múp thịt lại có gân được chặt thành từng miếng nhỏ, luộc sơ để đi tanh làm thành móng heo kho tàu; xương sườn thẳng thớm xinh đẹp được cắt thành từng khúc to chừng miếng mạt chược, chuẩn bị làm thành vị chua ngọt mà hai đứa nhỏ thích nhất, cũng chính là món sườn xào chua ngọt; cá đù vàng năng chừng tam cân có thể làm món cá đù vàng sốt tương, cá ít xương thịt lại tươi, phù hợp với khẩu vị của tất cả mọi người; còn có tám con cua hấp mà Thái Ái Quốc mang đến lần trước nữa, cho dù ăn không hết thì cũng có thể để sáng ngày hôm sau xào lại hoặc cầm đi nấu mì cua để ăn.
Chỉ có thịt cá không là không được được, cô còn phải làm thêm vài món rau nữa, dưa leo xào trứng gà, rau trộn cay. Tuy rằng có lẽ mọi người ăn đồ ăn đã không còn bụng ăn cơm nữa rồi, nhưng Ân Ngọc Dao vẫn cứ nấu ít cơm, chờ ngắm trăng lâu rồi nếu có người đói bụng thì cũng có thể ăn cơm với đồ ăn.
Ân Ngọc Dao đã thắng nước màu bỏ móng heo vào dùng lửa nhỏ hầm rồi, sườn xào chua ngọt cũng đã bắt đầu nấu. Hai đứa nhỏ ở bên kia cuối cùng cũng mất hơn một tiếng hoàn thành thành hoàn công tác vo tròn tất cả vỏ bánh và nhân, thậm chí Ân Ngọc Lỗi còn hướng dẫn Vương Hiểu Tuệ lấy vỏ bánh gói nhân lại, chỉ còn chờ bước nén vào khuôn cuối cùng mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây