Chân gà đã được kho sẵn từ trước rồi, từng ấm sành nhỏ đặt trên bếp hâm nóng, người phục vụ đặt hai cái ấm sành đến trên bàn, vớt từng cái một ra bỏ vào hộp cơm ngay trước mặt Ân Ngọc Dao, cuối cùng lại múc hai muỗng nước canh.
Ân Ngọc Dao nhìn thấy nước canh đã đổ đầy tám phần hợp cơm, nhanh chóng cản người phục vụ lại, cô tự đậy nắp lại, bỏ vào túi lại cẩn thận dùng cả hai tay cầm.
Người phục vụ nhìn vào trong ấm sành, một bình nước canh vẫn y nguyên, một cái khác còn thừa hơn phân nửa, lập tức đi vào phòng bếp chào hỏi với đầu bếp: “Thầy ơi, lúc nãy có một cô gái đóng gói hai phần ấm sành chân gà, phần canh thừa này tôi muốn mang về.”
Đầu bếp có thể lấy được nhiều thứ tốt hơn, không thèm mớ nước canh này, cũng vui vẻ dùng nó để tạo ân tình: “Được rồi, cô cứ gom lại chung một ấm sành rồi cầm nó mang về nhà đi, chờ ngày mai cô mang ấm sành đến trả là được.”
Người phục vụ vô cùng vui vẻ, lần này cũng coi như là cải thiện cuộc sống cho nhà mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây