Thời tiết oi bức dần dần biến mất, sắp sửa đến tháng Tám, Trần Thục Hoa đến nhà tìm Ân Ngọc Dao thương lượng chuyện đi học tiểu học của hai đứa nhỏ. Vương Hiểu Tuệ đã ăn sinh nhật sáu tuổi rồi, tuy rằng vẫn chỉ là một bé con sáu tuổi, nhưng tư duy nhanh nhẹn, học chữ tính toán đều không nói chơi, Trần Thục Hoa nghĩ đến lớp Dục Hồng cũng chỉ có chơi, còn không bằng để cô bé đi theo Ân Ngọc Lỗi cùng nhau đi học tiểu học.
Hiện tại tiểu học cũng không có yêu cầu quá nghiêm khắc về vấn đề tuổi tác, sáu, bảy hay tám tuổi đi học đều được, chỉ cần hộ khẩu phù hợp yêu cầu là có thể báo danh. Ân Ngọc Dao vốn dĩ dự tính chờ đến mùa thu sang năm mới cho Ân Ngọc Lỗi đi học, đột nhiên nghe Trần Thục Hoa nói muốn để cho hai đứa nhỏ đi học ngay trong năm nay, lập tức có chút ngơ ngác.
“Có phải hơi sớm rồi không?” Ân Ngọc Dao nhớ lại lúc trước khi cô đi học lớp một, hình như khi đó phải học ghép vần, cô cứ luôn nhớ không được, sốt ruột đến mức về nhà khóc. Cô cảm thấy Ân Ngọc Lỗi còn chưa lớn, hơn nữa mới đi học lớp Dục Hồng được mấy tháng, sợ đột nhiên đi học cậu bé sẽ không quen.
“Đến lớp Dục Hồng cũng chỉ toàn là chơi, không thì đi học hát hò linh tinh, lên học tiểu học còn có thể biết chữ.” Trần Thục Hoa thấy Ân Ngọc Dao có chút do dự, lập tức kiến nghị nói: “Thế này đi, tối nay con đi hỏi ý kiến của Ngọc Lỗi thử, lỡ như thằng bé đồng ý năm nay đi học luôn thì sao, ngày mốt chúng ta lại đi đăng ký. Nếu Ngọc Lỗi muốn chờ đến sang năm lại đi học, vậy mẹ cũng để Hiểu Tuệ chờ thêm một năm, hai đứa chúng nó cùng nhau đi học có bạn mẹ cũng yên tâm hơn.”
Ân Ngọc Dao gật đầu lia lịa, chuyện đi học này cứ để cho Ân Ngọc Lỗi tự quyết định đi, chỉ cần cậu bé đồng ý, muốn đi học lúc mấy tuổi cũng được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây