Một người dân đi chậm vừa lúc nghe được câu này, nhịn không được bật cười thành tiếng. Trương Thành Khải thẹn quá hóa giận nhìn sáng, người dân kia không chỉ không sợ hãi, ngược lại càng kiêu ngạo hơn: “Lúc nãy không phải chú Trần đã nói với cậu rồi sao, ban ngày ban mặt cậu đừng có nằm mơ nữa. Cái thứ như cậu mà đòi Ngọc Dao bỏ em trai theo cậu, cậu mơ mộng viễn vông quá rồi đó.”
“Chúng tôi còn không thèm con nhỏ đó đâu!” Lý Thúy Hoa phun nước bọt về phía người dân kia, kéo Trương Thành Khải đi lại xe đạp nói: “Được rồi được rồi, chúng ta đi về nhà trước lại nói.”
Trương Thành Khải cũng không ngu, anh ta đã cảm nhận được ác ý và khinh thường của những người dân trong thôn đối với mình. Nhưng anh ta lại không cho rằng nguyên nhân nằm ở chỗ mình, chỉ cảm thấy mình bị em họ của mợ liên lụy thôi.
Nhưng mà anh ta đứng ở đây hỏi thăm cũng không tìm hiểu được gì, thậm chí hiện tại mới muộn màng phát hiện ra, nơi Ân Ngọc Dao đi làm chính là trụ sở nhà xuất bản ở thành phố, có lẽ sau khi đoạn tuyệt quan hệ rồi, cô đã đến ở ký túc xá của công nhân, nếu muốn tìm Ân Ngọc Dao thì phải lên thành phố hỏi thăm mới được.
Trương Thành Khải cắm đầu đạp xe đạp, Lý Thúy Hoa đi vào bước nhảy lên yên ghế sau xe đạp, nhưng mà trong lòng càng suy nghĩ lại càng tò mò chuyện thím họ và em gái họ, nghe người kia nói thì hình như đến cả thím hai cũng đã trở thành phần tử xấu rồi?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây