Mang Bảo Tàng Niên Đại Xuyên Về Thập Niên 70

Chương 164:

Chương Trước Chương Tiếp

“Ai bảo trong nhà chỉ có một đứa con gái là tôi làm chi.” Ân Ngọc Dao cười hắc hắc, trên mặt mang theo vẻ đáng yêu ngây thơ của thiếu nữ. Cô ăn miếng kem, lại dẫn đề tài về phía tranh chữ: “Chị gái, cái kiểu tranh cuộn đi kèm gậy gỗ là người ta mang đến bán hay là có người đi ra ngoài tịch thu về vậy?”

Chị gái kia suy nghĩ nói: “Đều có hết, hiện tại không cho phép giữ lại mấy thứ đó, đều là tứ cựu. Mấy cái mà cô mua về...” Chị ta suy nghĩ một chút nói: “Hình như là do Ủy ban cách mạng tịch thu, dù sao thì đều phải gom lại tiêu hủy tập thể, bọn họ phụ trách tịch thu, chúng tôi thì phụ trách gom đến đủ số lượng thì đưa đến nhà máy tạo giấy.”

Ông chú ngồi cạnh cửa sổ đang uống trà tiếp lời: “Nghe nói là tịch thu được trong nhà một gia đình họ Kim ở đường Kim Sơn hẻm Vọng Gia đó, nhà ông ta tích trữ không ít thứ như thế này, đã chuyển về đây vài bao tải rồi, có sách còn có loại tranh chữ này nữa.”

Ân Ngọc Dao mỉm cười, trong lòng lại có chút nặng nề, gia đình lưu trữ được những bức tranh chữ kia, có lẽ sách mà người ta lưu trữ cũng đều là hàng quý hiếm, nhưng mà ngày hôm đó cô cũng chỉ lục lọi sơ sài mà thôi, cả sách lẫn tranh chữ gộp lại còn không đầy được một bao tải, không biết đã để sót bao nhiêu sách vở trân quý.

Cô nhanh chóng âm thầm tính toán, sau đó giả vờ tò mò hỏi bọn họ: “Tôi cảm thấy đống sách vở trong kho hàng kia đã nhiều lắm rồi, khoảng bao lâu thì nhà máy tạo giấy đến chở đi vậy.”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 25%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)