Mang Bảo Tàng Niên Đại Xuyên Về Thập Niên 70

Chương 157:

Chương Trước Chương Tiếp

Ông Trương bĩu môi về phòng, đưa tiền cho chị gái đang dệt áo lông ghi sổ, thuận miệng nói: “Cha mẹ của cô gái kia chắc chắn là vợ chồng công nhân viên, cưng chiều quá trời, không quản lý gia đình không biết củi gạo mắm muối quý.”

Ân Ngọc Dao đi ra ngoài nhìn trái nhìn phải một chút, kéo bao tải đến một góc chết trong trạm thu mua phế phẩm, người đi đường ở bên ngoài không nhìn thấy góc khuất này. Cô xách vào trong túi trực tiếp chui vào viện bảo tàng, không để ý đến vết bẩn lấy từng cuốn sách ra dùng chổi lông gà phủi sạch bụi bẩn, bày từng cuốn lên trên quầy.

Tem, nghiên mực, tiền tệ cũng lấy ra ngoài, tem thì đặt bên dưới một cuốn sách dày ép xuống, tiền tệ bỏ vào một cái chậu nhỏ, chờ đến khi cô rảnh rỗi lại rửa sạch nó một cách chuyên nghiệp hơn.

Bận rộn trong kho hàng hơn một tiếng đồng hồ, trên người Ân Ngọc Dao toàn là bụi bẩn, cô đành phải đi tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ, cảm thấy cũng sắp đến giờ ăn cơm chiều rồi, lúc này mới nhanh chóng chạy ra ngoài.

Giờ này thì trạm thu mua phế phẩm đã sắp tan ca, có lẽ những cửa hàng khác cũng sắp đến giờ đóng cửa, Ân Ngọc Dao trực tiếp vào tiệm cơm quốc doanh ở gần đó, chuẩn bị nếm thử xem trong tiệm cơm ở tỉnh thành có cái gì ngon không.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 25%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)