Mang Bảo Tàng Niên Đại Xuyên Về Thập Niên 70

Chương 152:

Chương Trước Chương Tiếp

Trương Thành Khải giả vờ như không có việc gì mà cười cười nói: “Lúc học cấp hai có rất nhiều lần đại diện học sinh lên sân khấu phát biểu toàn là cô ấy đi, cho nên tôi mới nhớ rõ. Nghe nói sau đó cô ấy còn đi học cấp ba nữa, vừa khéo năm nay là năm cô ấy tốt nghiệp cấp ba, gặp được nhau ở nơi này thật sự quá trùng hợp, cũng không biết cô ấy làm việc ở nhà máy nào nữa?”

“Tôi cũng không biết.” Ngụy Cường lắc đầu nói: “Ân Ngọc Dao khá là lạnh nhạt, lúc đi học cũng rất ít tiếp xúc với bạn học, sau đó cô ấy còn đến huyện học cấp ba, mấy bạn học trong lớp chúng ta có người về nhà làm ruộng, có người đến trong trấn, có người đi huyện thành, hình như đều không có ai tiếp xúc với cô ấy nữa.”

Ngụy Cường khẽ khựng lại, lộ ra vẻ mặt khó hiểu: “Hình như Phùng Ngọc Hương đâu có học chung lớp với bọn tôi đâu nhỉ? Có lẽ Ân Ngọc Dao không biết em ấy là ai đâu. Chẳng trách em ấy không vui, Ân Ngọc Dao không thích để ý đến mấy người mà cô ấy không quen biết, Phùng Ngọc Hương thấy ai cũng muốn lân la làm quen, chắc chắn là người ta không thèm để ý đến em ấy rồi.”

Trương Thành Khải như suy tư gì đó, hơi trầm ngâm rồi lại cười nói: “Nói không chừng cô ấy cũng là công nhân của nhà máy điện tử đó, đại hội huấn luyện triệu tập các nhà máy điện tử toàn tỉnh lần này có quy mô rất lớn, nhà máy ở khắp các nơi đều đến tham gia. Tôi nhớ hình như ngoại trừ nhà máy ở trấn trên của chúng ta ngoài, trong huyện cũng có một nhà máy, có lẽ cô ấy là công nhân của nhà máy điện tử trong huyện.

Ngụy Cường nghe thế lập tức lộ ra vẻ mặt hâm mộ: “Nhà máy của chúng ta có quy mô quá nhỏ, nghe nói nhà máy điện tử trong huyện lớn lắm, phúc lợi đã ngộ cũng tốt nữa.”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 25%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)