Vương Hiểu Tuệ vừa nghe lập tức chạy đến nói: “Chị ơi, em muốn ăn chocolate mà nhà hàng xóm đã tặng lần trước, trong tỉnh thành có bán không ạ?”
Trần Thục Hoa nghe vậy vội vàng cản lại: “Cái đó chỉ có trong cửa hàng hoa kiều mới có bán, đến thành phố lớn rồi cần phải có phiếu hoa kiều mới mua được, chị của con biết đi đâu tìm mua cho con đây.”
Vương Hiểu Tuệ có chút mất mát rũ đầu xuống, Ân Ngọc Dao thấy thế duỗi tay nhéo nhéo, có chút ậm ừ nói: “Chưa chắc là sẽ mua không được mà, nói không chừng trong cửa hàng thực phẩm phụ chỗ đó sẽ có món gì đó có vị tương tự thì sao. Chờ chị đi dạo tìm thử, nếu có món gì ngon, chị chắc chắn sẽ mang về cho hai đứa.”
Vương Hiểu Tuệ hoan hô nhào vào trong lòng ngực Ân Ngọc Dao, nũng nịu ngọt ngào ôm lấy cô nói: “Vậy chị phải đi sớm về sớm đó”
Ân Ngọc Dao nhéo gương mặt đầy thịt của cô bé, cười híp mắt nói: “Chị sẽ mang thật nhiều thức ăn ngon về cho em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây