Sau khi Lý Thu Sinh nhận được nhiệm vụ làm truyện tranh, chuyện đầu tiên ông ấy làm chín là đi mời Tiền Ngọc Khôn đến nhà xuất bản vẽ tam quốc. Nhưng mà tuy rằng Tiền Ngọc Khôn vẽ rất đẹp, nhưng tính cách cũng rất nóng nảy, lúc ông ấy vẽ tranh thì cần yên tĩnh tuyệt đối, cho nên ngoại trừ những chuyện thật sự quan trọng ra, không có ai dám đến văn phòng ông ấy quấy rầy ông ấy hết.
Lý Thu Sinh thấy Tiểu Trương run rẩy như thế, nhịn không được tức giận bật cười: “Ông Tiền có ăn thịt cậu đậu, hơn nữa ông ấy cũng hơn sáu mươi tuổi rồi, dạ dày vốn dĩ đã không tốt, càng phải ăn uống đúng giờ hơn.”
Ân Ngọc Dao suy nghĩ một chút, thử hỏi: “Hay là để tôi đi mời được không? Tôi và ông Tiền là người cùng một bộ môn, tôi là người nhỏ tuổi hơn lại còn gia nhập sau, đã đến nhà xuất bản một tháng rồi nhưng lại chưa từng gặp mặt tiền bối lần này, cũng chưa từng chủ động đi chào hỏi, thật sự là không được lễ phép cho lắm.”
Tiểu Trương nghe thế lập tức muốn quỳ xuống cảm ơn Ân Ngọc Dao ngay, anh ấy thà là nhịn đói ba ngày cũng không muốn đi nghe sư tử hống của ông Tiền, bị rống một phát là nhức đầu ba ngày.
Lý Thu Sinh nhìn Ân Ngọc Dao, lại nhìn về phía Tiểu Trương, suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: “Được rồi, vậy cô đi đi. Nhưng mà tính cách của ông Tiền không được tốt lắm, nếu ông ấy quát cô thì cô nhanh chóng bỏ chạy, đừng cò đứng đờ ra đó nghe mắng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây