Mang Bảo Tàng Niên Đại Xuyên Về Thập Niên 70

Chương 145:

Chương Trước Chương Tiếp

Vui chơi ồn ào suốt một ngày, Ân Ngọc Dao lại quay về cuộc sống ở nhà sáng tác một mình như cũ. Vị trí địa lý mà cô đang sống hiện tại, cho dù là huyện hay là thành phố thì điều kiện kinh tế đều còn hạn chế, để có thể đến tỉnh thành xem thử, cô nhất định phải hoàn thành bản thảo đúng hạn mới được.

Tuy rằng sáng tác rất vội vàng, nhưng Ân Ngọc Dao cũng không hạ thấp tiêu chuẩn chất lượng của bản thảo, ngược lại càng thêm tỉ mỉ hơn, thường xuyên chui vào viện bảo tàng xem tư liệu về thời kỳ kháng Nhật, cố gắng làm cho câu chuyện và hình ảnh càng thêm phù hợp với bối cảnh thời kỳ kháng Nhật.

Sáng sớm mỗi ngày sau khi cô đưa Ân Ngọc Lỗi đến lớp Dục Hồng xong, Ân Ngọc Dao đều sẽ vùi đầu vào sáng tác, có đôi khi hai tiếng đồng hồ mới lấy lại tinh thần, xoa cổ nghỉ ngơi một chút, vào viện bảo tàng pha một ly cà phê hoặc là thức uống lạnh gì đó để thả lỏng một chút, sau đó lại tập trung vào công việc.

Buổi tối chính là khoảng thời gian thả lỏng nhất trong ngày của Ân Ngọc Dao. Có đôi khi cô sẽ dẫn Ân Ngọc Lỗi đến nhà mẹ nuôi ăn cơm, có đôi khi hai chị em ở nhà tự làm món ngon. Trong vòng một tháng ngắn ngủi, gương mặt nhỏ của Ân Ngọc Lỗi đã lại tròn thêm, cũng cao hơn một chút rồi.

Chớp mắt đã đến cuối tháng, Ân Ngọc Dao đã sáng tác xong quyển truyện tranh đầu tiên, cô chờ màu mực đều khô hết, lại kiểm tra một lần toàn bộ bản phác thảo, xác định không có vấn đề gì nữa mới bỏ tác phẩm vào bìa giấy cứng mà chủ nhiệm Lý đưa cho cô, đạp xe đạp đến nhà xuất bản nộp bản thảo.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 25%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)