Mang Bảo Tàng Niên Đại Xuyên Về Thập Niên 70

Chương 142:

Chương Trước Chương Tiếp

Trần Thu Lệ nhịn không được cảm thán: “Ngon quá à, chẳng trách lúc nãy Hiểu Tuệ nói chỉ cần uống nước dưa hấu không đi xem điện ảnh cũng được.”

Ân Ngọc Dao cười hắc hắc nói: “Tớ tự chế đó, chỉ là dầm nhuyễn các loại trái cây rồi thêm nước sôi để nguội vào thôi. Chủ yếu là lần này trùng hợp mua được trái cây ngon.”

Trần Thục Hoa gật đầu đồng ý nói: “Mấy quả đào đó đúng là ngon thật. Hôm trước con mang mấy quả đào đến nhà mẹ, mẹ và cha nuôi con mỗi người ăn một trái, số còn lại đều cho Hiểu Tuệ ăn hết.”

“Cũng dễ hiểu thôi mà, người ta có trái cây ngon thì đều ưu tiên cung ứng cho mấy nơi lớn như thành phố, đến lượt huyện thành chúng ta thì toàn là đồ người khác chọn còn thừa lại, tệ hơn nữa là trong thôn, không còn cái gì luôn.” Trần Thu Lệ nâng má, lộ ra vẻ mặt khát khao: “Ba của tớ nói lần trước đơn vị của bọn họ có một người được đến Bắc Kinh công tác, trùng hợp gặp ngay mùa đông, người kia xách một miệng thịt heo cực lớn về, chắc là khoảng mười cân đó. Người kia nói người ta mua thịt không cần phiếu. Chỗ chúng ta một người một tháng chỉ được mua nửa cân, muốn mua nhiều hơn thì phải có quan hệ cực kỳ thân thiết với người của nhà máy chế biến thịt, hoặc là phải đến chợ đen.”

Trần Thu Lệ hạ giọng nói: “Tớ nghe nói ở khu vực giáp ranh giữa Nam Đức và Sùng Noãn có một cái chợ đen, có bán thức ăn và một ít thứ linh tinh. Sáng sớm đi qua đó, nếu may mắn còn có thể mua được mỡ lá nữa đó, có đôi khi còn có thể mua được lương thực tinh. Chị dâu họ của tớ ở cữ, mẹ tớ qua bên đó đi dạo mấy ngày, mua một cặp móng heo về.”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 25%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)