Cha của Bùi Vân Thánh là Bùi Trung Hoa, là bí thư thành phố từ nơi khác cử đến, cha của Triệu Nhã Lệ là thị trưởng, hai gia đình bọn họ đều ở trong tòa nhà cán bộ, vừa khéo là căn nhà hai tầng có sân nhỏ kế bên nhau. Lúc đó cha của Lâm Tu Trúc là trưởng khoa của bộ phận hồ sơ, dặn dò con trai phải chơi với Bùi Vân Thánh nhiều hơn, đừng làm cho Bùi Vân Thánh mới đến cảm thấy cô đơn.
Lúc đó Lâm Tu Trúc chỉ là một đứa con nít còn nhỏ mê chơi, không nghĩ nhiều như thế, nếu cha đã nói, vậy mỗi ngày anh ta đều sẽ chạy đi tìm Bùi Vân Thánh.
Ngay từ đầu Bùi Vân Thánh cũng không có quá nhiều hứng thú, gọi anh mười lần thì chỉ có ba bốn lần anh đi ra ngoài, nhưng mà Triệu Nhã Lệ thỉnh thoảng gặp được sẽ gọi Bùi Vân Thánh ra giúp anh ta. Có đôi khi mấy đứa con nít bọn họ gây họa, cũng đều là Triệu Nhã Lệ xử lý cục diện rối rắm thay bọn họ, mấy đứa nhỏ trong đại viện đều khá nghe lời Triệu Nhã Lệ.
Hai năm sau, ông Triệu về hưu về nhà dưỡng lão, Bùi Vân Thánh mới vừa thân thiết với bọn họ được một chút lại không thích đi ra cửa nữa. Đại đa số thời gian rảnh anh đều đến nhà họ Triệu chơi cờ nói chuyện với ông cụ Triệu, lúc này mọi người mới biết thì ra nhà họ Bùi và nhà họ Triệu đã quen biết với nhau từ lâu rồi.
Nghe nói khi còn trẻ ông cụ Bùi và ông cụ Triệu là anh em cùng vào sinh ra tử với nhau, tình cảm đã trải chiến tranh tẩy lễ. Tuy rằng sau này một người thành tướng quân, một người chuyển nghề thành dân chúng bình thường, nhưng tình nghĩa giữa đôi bên vẫn chưa từng cắt đứt. Hiện tại con trai của hai ông cụ lại trùng hợp được điều nhiệm đến cùng một chỗ vào ngành, tình cảm của hai gia đình lại càng bền chắc chắc, lòng tin giữa hai gia đình bọn họ là thứ mà người khác không thể nào sánh bằng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây