Mang Bảo Tàng Niên Đại Xuyên Về Thập Niên 70

Chương 136:

Chương Trước Chương Tiếp

Triệu Nhã Lệ cười nhìn về phía Ân Ngọc Dao đang cầm chày cán bột, giọng điệu dịu dàng nói: “Cô là hàng xóm mới chuyển đến đúng không, mấy ngày trước tôi có nghe ông nội nhắc đến, còn đang nghĩ sẽ đến chào hỏi cô nữa, không ngờ hôm nay lại trùng hợp gặp nhau.

Ân Ngọc Dao thấy Triệu Nhã Lệ dịu dàng thân thiện, cũng dịu giọng lại, cười đáp trả: “Thì ra là trong nhà cô còn có ông cụ à, vậy phải để mấy người trẻ tuổi như bọn tôi đến thăm mới đúng.”

“Đều là hàng xóm, chúng ta cũng không cần thiết phải khách sáo như thế. Ông bà ta có câu bà con xa không bằng láng giềng gần, sau này sẽ có rất nhiều lúc chúng ta còn cần phải giúp đỡ lẫn nhau nữa.” Triệu Nhã Lệ quay đầu nhìn vào trong sân, nụ cười mang theo một chút bất đắc dĩ: “Tu Trúc là hàng xóm lúc còn nhỏ của tôi, trước kia luôn đi theo sau mông Vân Thánh đến tìm tôi chơi, chớp mắt mới mấy năm không gặp, tôi cũng không ngờ rằng lần này thằng bé lại còn đi theo Vân Thánh đến đây luôn.”

Ân Ngọc Dao nghe được tên của Lâm Tu Trúc, có chút cạn lời mà bĩu môi: “Cũng không biết hai anh em bọn họ bị bệnh gì, đi đường đều không biết nhìn trước ngó sau gì hết. Hai hôm trước tôi đi dạo phố, em trai của anh ta đâm ngã hộp cơm của tôi, còn hất bánh bao lên người tôi. Lúc đó anh ta còn ra dáng ra hình mà mắng em trai, tôi còn tưởng anh ta ghê gớm lắm, kết quả hôm nay anh ta lại làm rơi quả dưa hấu của bạn tôi. Tôi thật sự nghi ngờ không biết lúc hai anh em bọn họ đi ra ngoài, có phải đều bỏ quên mắt ở nhà rồi hay không...”

Nói đến đây, Ân Ngọc Dao thây Lâm Tu Trúc đi ra, cố ý tăng thêm âm lượng nói: “Nếu có mắt mà không biết xài thì có thể quyên tặng, để nó mọc không trên mặt như thế rất lãng phí.”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 25%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)