Ân Ngọc Dao cười tủm tỉm, nhưng mà ngoài miệng lại phủ quyết: “Đồng chí Trần Thụy, anh như thế thì khách sáo quá rồi. Lần trước chuyện mua nhà cũng là nhờ anh nhắc nhở tôi, càng miễn bàn đến lần này anh còn chạy trước chạy sau giúp đỡ tôi chuyện nhà cửa, tôi không thể tặng anh mấy quả đào coi như cảm ơn sao?Với lại đây cũng không phải là thứ đắt đỏ gì, tôi chỉ là trùng hợp gặp được nên mới mua thôi. Sau này muốn mua nữa tôi cũng chưa chắc có thể mua được.”
Trần Thụy đẩy sáu hào kia về phía Ân Ngọc Dao: “Đây là công việc của tôi, với lại cô còn phải nuôi em trai, cuộc sống cũng không dễ dàng gì, đến cả chủ nhiệm cũng phải mở họp nói phải chăm sóc cho hai chị em cô nhiều hơn.”
“Trước kia đúng là rất khó khăn, nhưng mà sau này sẽ dễ dàng hơn nhiều.” Ân Ngọc Dao cười ha hả nói: “Dưới sự giúp đỡ của Ủy ban cách mạng, tôi đã mua được một căn nhà tốt như thế ở huyện thành, không cần lo lắng chuyện nhà cửa nữa. Tuy rằng tôi không có bao nhiêu tiền, nhưng mà mỗi tháng tiền lương và tiền thưởng cộng lại cũng không ít, nhà của chúng tôi chỉ có hai miệng ăn là tôi và em trai, cũng không xài hết bao nhiêu tiền.”
Hiện tại có rất nhiều gia đình chỉ có một người làm công nhân lại nuôi sống mấy miệng ăn trong gia đình, gia đình chỉ có hai người như nhà Ân Ngọc Dao thì đúng là sẽ dư dả hơn rất nhiều. Nhất là hiện tại Ân Ngọc Lỗi lại còn nhỏ, lương thực phần cậu bé chắc chắn đã đủ ăn rồi, không cần phải bỏ thêm tiền mua lương thực với giá cao, nếu chỉ ăn cơm bình thường thì mỗi tháng đúng là sẽ không tốn bao nhiêu tiền.
Ân Ngọc Dao thấy Trần Thụy có chút do dự, cười nói: “Coi như là tôi tặng cho chị dâu ăn đi. Nếu mà anh từ chối, sau này tôi đến thành phố trên đường đi gặp được người ta bán trái cây, tôi cũng không dám tự chủ trương mua về giúp anh nữa. Với lại tháng sau có khả năng tôi sẽ đến tình thành, đồ ở bên kia bán sẽ tốt hơn chỗ chúng ta rất nhiều.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây