Ân Ngọc Dao ra khỏi tiệm cơm quốc doanh, lập tức vứt chuyện không vui ngày hôm nay ra sau đầu, lập tức đạp xe đạp đến cửa hàng thực phẩm phụ ở đối diện.
Không thể không nói, Vương Tiểu Thúy thật sự đã hiểu biết rất rõ về các cửa hàng trong phạm vi bán kính ba kilomet, không chỉ biết cửa hàng bách hóa không bán áo sơ mi mà còn thuộc như lòng bàn tay, biết được ngày nào cửa hàng thực phẩm phụ sẽ bán điểm tâm mới gì. Có lẽ ngoại trừ những lúc đi làm ra, cô ấy đã dùng toàn bộ thời gian và công sức để đi dạo phố.
Cửa hàng thực phẩm phụ bán sáu bảy loại điểm tâm khác nhau, ngoại trừ bánh hạch đào, bánh trứng gà mà huyện thành cũng có bán ra, còn có bánh trường bạch, bánh gạo nếp, bánh vỏ trắng nhân quả hồng, bánh mứt táo và bánh đậu xanh.
Ân Ngọc Dao nhớ rõ Vương Tiểu Thúy nói bánh mứt táo và bánh đậu xanh là bánh mới ra lò ngày hôm nay, cho nên mua mỗi loại một cân, nhờ người bán hàng gói một phần nửa cân. Chờ lát nữa lấy nửa cân cho Trần Thụy của Ủy ban cách mạng, dư lại thì cho dì Trần một ít, nhà mình lại để lại mấy cái, hiện tại trời nóng, để quá lâu bánh sẽ không còn mới nữa.
Ân Ngọc Dao mua điểm tâm xong cũng không vội vàng rời đi mà bắt đầu đi quan sát những món hàng hóa khác, đúng là không có đồ ăn vặt như xí muội. Ân Ngọc Dao nhịn không được tìm người bán hàng hỏi: “Đồng chí, chỗ chúng ta không có bán xí muội chua chua sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây