Người phục vụ ôm cánh tay ở bên cạnh nhìn hộp cơm kia, chậc lưỡi vài tiếng nói: “Đây là hộp cơm mới đúng không, nó bị ngã móp méo hết rồi.”
Lâm Tu Trúc hít một hơi thật sâu, thò tay vào túi lấy một đồng tiền và một tờ phiếu công nghiệp đưa cho bạn của mình nói: “Cậu đi đến cửa hàng cung tiêu mua một hộp cơm mới về giúp tôi đi.”
Ân Ngọc Dao nhìn anh ta: “Quần áo thì sao?”
“Quần áo?” Lâm Tu Trúc có hơi đau đầu nói: “Cần phải giống nhau y như đúc hả?”
Không đợi Ân Ngọc Dao nói chuyện, người phục vụ đã tiếp lời: “Ít nhất cũng không thể xấu hơn cái này được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây