“Sao nào? Cậu ta không có miệng hay sao mà còn cần anh xin lỗi thay?” Ân Ngọc Dao duỗi tay đánh mạnh vào gáy Lâm Tu Chân: “Cậu tên Tu Chân hả? Tôi thấy cậu sửa tên thành thành tiên đi. Tôi đánh một phát cho cậu thành tiên luôn bây giờ, cậu có tin không hả?”
Lâm Tu Chân không biết tên của mình thì có liên quan gì đến thành tiên, nhưng mà bị đánh hết cái này đến cái khác cũng rất đau, cậu ấy lại nhịn không được bắt đầu gọi anh kêu cứu.
Lâm Tu Trúc giận đến mức tóc muốn dựng ngược lên: “Lâm Tu Chân, xin lỗi ngay.”
Hình như Lâm Tu Chân rất sợ anh của cậu ấy, lầm bầm lèm bèm nói: “Xin lỗi.”
“Tôi nghe không được.” Ân Ngọc Dao lại đánh cậu ấy thêm cái nữa: “Khí thế và tiếng nói khi cậu gọi anh đến cứu lúc nãy đâu rồi hả?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây