Mấy người ở phía trước đều chỉ mua một lần năm gái, đến lượt Ân Ngọc Dao, cô nhìn thấy trong nồi còn bảy cái, dứt khoát giơ tay nói: “Gói lại hết cho tôi đi.”
Cô thò tay vào túi lấy ra mấy tờ tiền lẻ, Ân Ngọc Dao đếm hai hào một xu bỏ vào hộp ông ấy đặt ở bên cạnh, chủ quán đã dùng lá sen sạch sẽ gói bánh bao trong nồi đưa cho cô.
Ăn bánh bao phải ăn lúc nó còn nóng hổi mới ra lò, nơi này không có đũa, cô cũng không thèm để ý, bắt chước mấy người khác, nhét nguyên cái bánh bao vào miệng, mới vừa cắn nhẹ một cái là nước canh nóng hổi đã xông ra khỏi vỏ bánh bao mỏng kia, làm Ân Ngọc Dao bị phỏng liên tục lè lưỡi hít hà.
Chủ quán đã bỏ bánh bao mới vừa gói xong vào trong nồi, nhìn Ân Ngọc Dao cười nói: “Cô gái, bánh bao của tôi có nước canh, cô thổi xong rồi cắn.”
Bánh bao trong miệng của Ân Ngọc Dao đã nguội lại, cô nhai vài cái nuốt bánh bao vào miệng, lại dùng hai ngón tay cầm một cái bánh bao nhỏ khác lên, trong lòng suy nghĩ nên như có một đĩa gia vị, bỏ thêm ít sa tế và chút giấm làm đồ chấm, vậy lại càng ngon hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây