Ân Ngọc Dao thấy Lý Thu Sinh cười tươi rói như thế, nhịn không được hỏi: “Chủ nhiệm, ông cảm thấy có ổn không?”
“Tôi cảm thấy khá tốt.” Lý Thu Sinh ra hiệu cho Ân Ngọc Dao ra ghế sofa ngồi xuống, bảo Tiểu Trương rót cho cô một ly nước, còn ông ấy thì cầm bản phác thảo đi ra ngoài. Khoảng chừng hai mươi phút sau, Lý Thu Sinh lại cầm bản phác thảo quay về, trong tay còn cầm theo hai cái túi giấy rất dày, cùng nhau đưa qua cho Ân Ngọc Dao.
“Cô vẽ tốt lắm, sau này thứ năm hoặc thứ bảy mỗi tuần đến một lần là được.” Lý Thu Sinh chắp tay sau lưng đi dạo vài bước, tính toán đại khái độ dài của câu chuyện kia, trên mặt gần như không giấu được vẻ vui mừng, ông ấy thử nhìn Ân Ngọc Dao hỏi: “Dựa theo tiến độ của tháng này, chắc cuối tháng là cô có thể nộp bản thảo rồi đúng không?”
Ân Ngọc Dao hơi mỉm cười, hàm súc nói: “Tôi sẽ cố gắng, có lẽ có thể hoàn thành.”
“Được rồi, vậy cô nhất định phải tranh thủ hoàn thành đó!” Lý Thu Sinh đi đến bàn làm việc của mình cầm lịch để bàn lên xem, quay đầu nói với Ân Ngọc Dao: “Vừa lúc ngày ba tháng sau tôi sẽ đến nhà xuất bản tỉnh để nộp bản thảo, nếu như mà cô có thể hoàn thiện bản thảo trước ngày hôm đó thì tôi sẽ dẫn cô qua đó luôn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây