Ân Ngọc Dao nhịn cười chạy về, bà cụ Hàn tò mò hỏi: “Con đi hỏi cái gì thế?”
“Hỏi chuyện sữa bò.” Ân Ngọc Dao giải thích cho bà ấy nghe: “Mỗi gia đình có hộ khẩu huyện thành mỗi ngày đều có thể mua nửa cân, chờ chiều nay rảnh rỗi con sẽ đi làm hộ khẩu, như vậy ngày mai là có thể đi mua sữa rồi.”
Bà cụ Hàn nghe xong chậc lưỡi, có chút hâm mộ nhìn mấy người đang xếp hàng mua sữa bò: “Ở trong huyện thành tốt thật đó, đến cả sữa bò cũng có thể mua được.” Bà cụ Hàn hơi khựng lại, lại cảm thấy không tốt lắm: “Trong huyện có nhiều thứ phải tiêu tiền quá, không giống như trong thôn, chỉ cần không có chuyện gì lớn thì quanh năm suốt tháng cũng không xài bao nhiêu tiền.”
Trong lúc nói chuyện, đã đến lớp Dục Hồng của Ân Ngọc Lỗi, Ân Ngọc Dao nhìn theo Tiểu Lỗi chạy vào trong phòng học, lại dẫn bà cụ Hàn tiếp tục đi về phía trước.
Tuy rằng bà cụ Hàn không biết đường, nhưng biết đây không phải đường về nhà, lập tức chờ mong nhìn Ân Ngọc Dao: “Có phải chúng ta đi xem đại hội phê đấu không? Bà nghe bà Triệu nhà hàng xóm nói, mẹ của Lý Thúy Như đang bị phê đấu ở trên huyện.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây