Ân Ngọc Dao nhéo gương mặt nhỏ đã có chút thịt của cậu bé, không chút lưu tình mà từ chối: “Không được, ngày hôm qua em đã xin nghỉ rồi, hôm nay ngoan ngoãn đến lớp Dục Hồng đi học đi, em còn chưa học được bài hát ngày hôm trước đâu.”
Ân Ngọc Lỗi vừa nghe đến đi đến lớp Dục Hồng, lập tức vứt chuyện đi chơi mới nghe được ra sau đầu, nhanh chóng đến phòng tắm rửa mặt, sợ mình đến muộn.
Ân Ngọc Dao dỗ bà cụ Hàn đến trong phòng dọn dẹp lại phòng, cô thì đi vào phòng bếp, sau đó vào viện bảo tàng lấy canh gà còn thừa ngày hôm qua ra. Chiều hôm qua ăn mì quá nhiều, con gà bốn năm cân ăn không bao nhiêu, trời nóng như thế mà đặt trong phòng bếp cả đêm chỉ e là sẽ hỏng mất.
Mùa hè nóng nực, Ân Ngọc Dao cũng không muốn bị tiêu chảy, cho nên cô đều sẽ cất cơm thừa canh cặn vào trong nhà ăn của viện bảo tàng, dù sao bình thường cô đều khóa kỹ cửa tủ phòng bếp lại, không ai biết bên trong có cái gì.
Bà cụ Hàn vào nhà sửa soạn giường đệm của Ân Ngọc Dao và Ân Ngọc Lỗi ngay ngắn. Ân Ngọc Lỗi lại dẫn bà ấy đi rửa mặt, chờ hai bà cháu vệ sinh cá nhân xong, Ân Ngọc Dao cũng đã nấu xong mì gà rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây