Cậu cả ngồi không yên được nữa, hôm nay bọn họ đã đi ra ngoài một ngày trời, không đi về thì chỉ sợ trời sẽ tối mất. Ông ấy quay đầu nhìn về phía em trai, bàn bạc với em mình: “Hay là anh gọi mẹ dậy, ăn cơm tỉnh ngủ xong lại đi về.”
Cậu út Hàn cũng cảm thấy nên làm như thế, tuy rằng từ huyện thành về sẽ gần hơn không ít, nhưng cũng phải đạp xe hơn hai mươi cây số, trời quá tối sẽ đạp xe đạp rơi xuống mương.
Ân Ngọc Dao thấy hai người cậu ngồi không yên, vội vàng vẫy tay hạ giọng nói: “Hiện tại ngoài ruộng cũng không có việc gì bận rộn, cứ để bà ngoại ngủ lại đây đi, chờ mấy hôm nữa con lên thành phố lại thuận đường đưa bà ngoại về nhà luôn.”
Cậu cả Hàn có chút chần chờ: “Hình như không được ổn lắm.”
“Có cái gì mà không ổn chứ, hai cậu cứ ăn canh gà đi, ăn xong rồi đi về, cứ để bà ngoại ở nhà con.” Ân Ngọc Dao ưỡn ngực, kiêu ngạo nói: “Đây là nhà của con, con quyết định.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây