Bà ngoại Hàn rất hiếm khi đến huyện thành, cũng chưa từng nhìn thấy phê đấu bao giờ. Bầu không khí phê phán ở khu vực bọn họ cũng không quá nặng, người trong thôn chỉ cần làm việc theo đúng khuôn phép thì sẽ không tạo ra mấy chuyện đó, đến cả trong huyện cũng rất hiếm khi xảy ra chuyện này. Bầu không khí của Ủy ban cách mạng trong huyện cũng rất đứng đắn, không bôi nhọ người khác lung tung, cho nên khi gặp được chuyện này, mọi người đều cảm thấy rất tò mò.
“Là vì chuyện gì thế?” Bà ngoại Hàn tò mò hỏi: “Là chuyện mấy tên đặc vụ bị bắt hồi nửa năm trước hả?”
Bà Triệu vẫy tay, hít một hơi thật sâu nói: “Có một thằng nhóc ở thôn Tây Bắc bị lừa đá bị thương nửa người dưới, không thể giao hợp được nữa, gia đình bọn họ muốn lừa hôn, định dùng tiền lễ hỏi cao để mua một đứa con gái về làm vợ cho thằng đó, sau đó mượn giống của cha nó...”
Bà ngoại Hàn nghe mà cơ bắp trên mặt co giật liên hồi: “Cái gì mà bậy bạ thế này.” Bà ấy lại nghĩ đến cháu gái đã mười tuổi đang ngồi ngoài cửa sổ hóng gió, nhanh chóng kéo tay bà Triệu nói: “Bà nói nhỏ thôi, đừng có để con nít nghe được ba cái chuyện dơ bẩn này.”
“Chậc, là bà bảo tôi nói mà.” Bà Triệu liếc nhìn con trai, Triệu Nhị cũng rất xấu hổ, ấp úng bổ sung thêm cho mẹ của mình: “Không chỉ có gia đình của thằng nhóc kia bị bắt mà còn có một người làm mai và người chuẩn bị bán con gái cũng bị bắt luôn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây