Nói xong một thân ảnh gầy gò bước vào nhã gian, Dung Chiêu mặt như quan ngọc, mắt phượng hơi nhếch, khóe miệng mang theo ý cười, rõ ràng gầy gò lại có một phen khí thế, sống lưng thẳng tắp, lúc đi ngọc bội chạm vào nhau, tư thái thong dong mà ưu nhã.
Trên tay cô cầm một bầu rượu, góc áo viền vàng xòe ra, chậm rãi đi tới, hai tròng mắt mỉm cười sâu không thấy đáy.
Bốn người hơi ngẩn ra.
Người phong đạm vân khinh nhường này, thật sự sẽ trả tiền chứ?
Nhã gian chỉ có một cái bàn tròn, đặt năm cái ghế, chỉ còn lại một cái, hiển nhiên là để lại cho Dung Chiêu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây