Cô lẳng lặng ngồi đối diện, khóe miệng mỉm cười giống như thường ngày.
Nhưng thường ngày tất cả mọi người đều thản nhiên nhìn cô, thậm chí còn kề vai bá cô, tự nhiên thưởng thức tuấn mỹ của “hắn".
Nhưng bây giờ, bọn họ nhìn một cái như là bị dọa, nhanh chóng dời mắt đi, rồi lại khống chế không được nhìn thêm một cái, lại nhìn rất nhiều lần...
Không ai dám mở miệng nói chuyện.
Cho đến khi Trương Trường Ngôn lấy lại tinh thần từ dung mạo của Dung Chiêu, cẩn thận tiến lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây