Dung Chiêu nở nụ cười, mắt phượng cong cong: "Vậy ngươi không cần cảm ơn ta, hãy tự cảm ơn chính ngươi.”
Nói xong Dung Chiêu chậm rãi giơ tay hành lễ với Lưu Uyển Quân, miệng gọi cô: "Lưu đại nhân.”
Hốc mắt Lưu Uyển Quân ươn ướt, muốn cười lại muốn khóc, cô cũng ôn nhu đáp lễ: "Dung đại nhân.”
Hai người lên hai cỗ xe ngựa, một trước một sau rời khỏi cửa cung.
Không đồng hành, nhưng các cô chung một đường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây