Gió đêm có chút lạnh, cô không để ý, chỉ nhìn về phương xa, chắp tay sau lưng, ánh mắt sâu không thấy đáy.
Cho đến khi sắp đến giờ giới nghiêm, cô mới xoay người rời đi.
Trở lại An Khánh Vương phủ đã rất muộn.
Dung Vĩ còn đang chờ cô, thấy cô trở về có chút sốt ruột: “Con đi đâu vậy? Tại sao trễ thế này mới về?”
Dung Chiêu cởi áo choàng ném lên ghế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây