Bùi Ngọc rùng mình.
Lưu đại nhân lúc này thay đổi sắc mặt, quát lớn: "Hồ ngôn loạn ngữ! Những lời này há có thể nói lung tung?!”
Đây chính là bất kính!
Lưu Uyển Quân rũ mắt, vẻ mặt khiêm tốn, thanh âm cũng không nhanh không chậm: "Phụ thân đại nhân, biểu ca, có một số việc không phải không nói là không tồn tại, ngược lại còn phải chú trọng phòng bị.”
Thanh âm của cô mang theo sự mềm mại của nữ tử, gằn từng chữ, chậm rãi nói ra: "Vĩnh Minh năm thứ chín, Dương gia tiếng tăm lừng lẫy từ tiền triều, thế gia đệ nhất lại bị phán thông địch, xử tử cả nhà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây